đọc truyện tay ôm con tay ôm vợ

Chương 59 Tay ôm con tay ôm vợ Hiện tại xem ra, bà anh vẫn có tầm nhìn xa trông rộng, an bài cho anh 1 người vợ rất biết nghe lời, tuy rằng là hôn nhân không có tình yêu, thế nhưng cũng rất thoải mái. Diệp An An quay đầu lại, vừa vặn thấy anh đang chằm chằm nhìn nàng, khiến nàng vội vã quay đi, trên mặt rất nhanh đã xuất hiện 1 tầng hồng nhạt. Tay ôm con tay ôm vợ bởi yerin0109 BẠN ĐANG ĐỌC Tay ôm con tay ôm vợ Short Story Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết Nam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài. "Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?" Cô khóc, không cuống cuồng Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên thấy cô cứ cựa quậy không yên, hắn liền lấy tay đè mạnh đầu cô xuống để cô ngoãn ngoãn nằm yên, sau đó mới lạnh nhạt lên tiếng. được nghe giọng nói dù là vô tâm của cô, muốn được ôm cô vào lòng, cái cảm Đọc truyện . Chú À! Đừng Nên Thế! Đọc truyện Sủng Trong Lòng Bàn Tay. Tổng Tài Ác Nghiệt (Vợ Yêu Kiêu Ngạo) Full. Hôn Trộm 55 Lần. Full. Ngã Dục Phong Thiên. Full. Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc. Full. Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy. Kiếm Đạo Độc Tôn. Full. Cưng Truyện ngôn tình Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ là một trong những truyện ngôn tình được người hâm mô quan tâm của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết. Đọc truyện ngôn tình Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết Tên truyện: Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ Số chương: 224 Số lượt xem: 26999 Các chương truyện Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ chương 1 Wenn Männer Mit Anderen Frauen Flirten. “Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ” là một tiểu thuyết ngôn tình xuất sắc của nhà văn Hạ Nhiễm Tuyết. Nếu bạn đã quá quen thuộc với những cuốn truyện “sủng ngọt” thì “Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ” sẽ đem đến cho bạn những cảm xúc “ngược tâm” không thể tả. "Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được." Đó là tất cả những gì mà Diệp An An đã nói cùng Mục Nham, một lời tuyên bố dứt khoát của cô sau những chuỗi ngày cô phải sống trong đau khổ. Cô và Mục Nham đã kết hôn với nhau, không hẳn gọi là một cuộc hôn nhân đúng nghĩa, bởi vì trong lòng Mục Nham luôn tồn tại hình bóng của một người con gái khác. Sau những cố gắng của An An, Mục Nham cuối cùng cũng xiêu lòng và bắt đầu quan tâm đến cô nhiều hơn. Trớ trêu thay, đó cũng là lúc những sóng gió bắt đầu ập đến… Cố Nghê Y, người con gái đã khiến Mục Nham say đắm suốt mấy năm trời, đột nhiên trở về. Cô ta vô liêm sỉ không nghĩ đến việc Mục Nham đã có vợ, bất chấp mọi thủ đoạn để giành giật. Những màn kịch hết sức tinh vi đã diễn ra nhằm đẩy Mục Nham vào tròng. Cuối cùng cô ta cũng đạt được mục đích, đá An An ra khỏi cuộc hôn nhân mà cô đã vun đắp ròng rã suốt mấy năm. An An nén nỗi đau ký vào tờ giấy ly hôn, hụt hẫng rời đi mang theo cái thai mà đến chính Mục Nham cũng không hề được biết. Thế nhưng, Y Y nào đã chịu buông tha cho cô. Ả ta hại chết đứa con trong bụng cô, hại cô tuyệt vọng tìm đến cái chết. Trớ trêu thay, sau khi cứu được một chàng trai và đêm ân ái bất đắc dĩ, cô phát hiện ra mình đã mang thai, và chủ nhân của cái thai trong bụng cô…vẫn là một dấu chấm hỏi! Cùng đọc truyện Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Dung TruyệnNam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài. “Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?” Cô khóc, không cuống cuồng, cũng không gạn hỏi. Âm thầm như tự nói với chính mình. “Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể nào để con của mình là con ngoài giá thú được.” Nam nhân vô tình nói, từ trên cao nhìn xuống gương mặt rơi đầy lệ của nữ nhân, con ngươi đen hiện lên tia do dự, cuối cùng trầm tĩnh lại. Nữ nhân cầm tờ đơn ly hôn trong tay, bị ánh mắt bức bách của nam nhân, bàn tay cô run run, thậm chí, ngay việc cầm chiếc bút cũng khó khăn, viết xuống những dòng chữ ngoằn ngoèo khó ra khỏi cổng lớn, cô chỉ xách theo một chiếc vali nhỏ, tay nhẹ nhàng vỗ về bụng mình,“Thực xin lỗi, cục cưng, là mẹ vô dụng, không làm cho cha con yêu mẹ được.” “Đem con đưa cho tôi.” Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân ôm đứa trẻ đáng yêu ở trong lòng. Toàn thân không ngừng run run. Nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ ở trong lòng, lui về phía sau. Miệng cô không ngừng liên tục nói. “Không phải, nó không phải con anh, nó là của tôi, của tôi.” Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được. Nội dung giới thiệu vắn tắtNam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài.“Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?” Cô khóc, không cuống cuồng, cũng không gạn hỏi. Âm thầm như tự nói với chính mình.“Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể nào để con của mình là con ngoài giá thú được.” Nam nhân vô tình nói, từ trên cao nhìn xuống gương mặt rơi đầy lệ của nữ nhân, con ngươi đen hiện lên tia do dự, cuối cùng trầm tĩnh lại. Nữ nhân cầm tờ đơn ly hôn trong tay, bị ánh mắt bức bách của nam nhân, bàn tay cô run run, thậm chí, ngay việc cầm chiếc bút cũng khó khăn, viết xuống những dòng chữ ngoằn ngoèo khó coi. Đi ra khỏi cổng lớn, cô chỉ xách theo một chiếc vali nhỏ, tay nhẹ nhàng vỗ về bụng mình,“Thực xin lỗi, cục cưng, là mẹ vô dụng, không làm cho cha con yêu mẹ được.”“Đem con đưa cho tôi.” Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân ôm đứa trẻ đáng yêu ở trong thân không ngừng run run. Nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ ở trong lòng, lui về phía sau. Miệng cô không ngừng liên tục nói. “Không phải, nó không phải con anh, nó là của tôi, của tôi.”Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được.[Tiết tử] Tay ôm con tay ôm vợ“Đừng mà, van xin các ngươi, thỉnh xin đừng làm hại cục cưng của ta.” Cô lấy hai tay che chở cái bụng nhú lên của mình, không còn có thể lui về phía sau, mà đứng trước mặt người mặc trang phục bác sĩ màu trắng đã chộp được cánh tay cô, kéo lê đến phòng phẫu thuật, bên cạnh người phụ nữ tay vuốt ve lên chính chiếc bụng của mình cũng nhú ra lạnh lùng nhìn cô cười, nụ cười tàn nhẫn vô tình.“Van cầu các ngươi, đừng, đừng thương tổn nó, nó đã hơn bốn tháng rồi, còn sáu tháng nữa sẽ sinh ra, van cầu các ngươi.” Thân thể cô bị vài người ấn xuống, nhìn chiếc kim tiêm bơm đầy trong tay bác sĩ, thân thể cô co giật.“Không nên……” Cô cố gắng ngúc ngắc đầu, liên tục giãy dụa, nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi gọng kèm hai bên người, trên mặt nước mắt từ khóe mi không ngừng rơi xuống tấm trải giường trắng tới cứu cứu cô, cứu cứu của cô cục cưng, của ta cục cưng, cứu cứu ta cục anh, chồng ơi, chồng, xin cứu cứu cục cưng của chúng ta cục cưng, cứu cứu thuốc cầm kim tiêm không ngừng tiến lại gần cô, kim tiêm ánh lên ánh sáng lạnh buốt, làm con mắt cô nhức nhối.“Không nên”Trong đêm tối, tiếng thét của nữ nhân vang lên chói tai đặc biệt thê đột nhiên ngồi dậy,kinh hoàng nhìn bốn phía, lấy tay lau mồ hôi lạnh đang đọng ở trên trán, cô như thế nào lại nằm mơ như vậy, vươn tay đặt ở trên bụng, nơi hiện ra mờ mờ một vết quay đầu, bật lên cái đèn điện đầu giường, lo lắng nhìn sang bên trái, nơi đó, một đứa bé hết sức đáng yêu đang nằm ngủ, là một bé trai, cục cưng bé bỏng hết sức xinh đẹp, làn da trắng nõn, hàng lông mi dày đặc, cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi chu lên, làm như ngủ không được an ổn.“Cục cưng, thực xin lỗi, dọa đến ngươi.” Cô cúi mình xuống, hôn nhẹ lên khuôn mặt đáng yêu nhỏ nhắn của con, tay thuận tiện vỗ về nó. Tiểu bảo bảo bỗng nhiên nhoẻn khóe môi xinh đẹp, lộ ra một nụ cười thản nhiên, giống hệt như thiên sứ, làm cho nữ nhân cuối cùng cũng nhân đem cục cưng ôm vào lòng, cô cẩn thận ôm nó ngủ, đứa nhỏ này, hiện tại là tất cả của cô, cũng là sinh mệnh của ngôi sao trên trời vẫn đang chiếu sáng ở bên ngoài, lúc này, phía bên trong, ấm áp dưới ngọn đèn vàng, một đôi mẫu tử bình yên ngủ, đêm, thực tĩnh lặng, tĩnh lặng. P/s Đây là truyện mình post, mình không phải tác giả !! Truyện ngôn tình Tay ôm con tay ôm vợ kể về Diệp An An kết hôn cùng Mục Nham nhưng anh không yêu cô, người anh yêu là người khác. Nhưng sự quan tâm chân thành lo lắng của cô đã khiến anh cảm động. Vào lúc, tình cảm của họ đang tốt đẹp thì người yêu cũ Cố Nghê Y của anh quay về. Cô ta bất chấp tất cả mọi thủ đoạn để giành lại anh từ An An. Một màn dàn dựng tai nạn, Y Y lao thân mình ra cứu anh. Thêm một vở kịch được sắp đặt để hại An An. Cuối cùng là cái thai Y Y đang mang trong mình nữa. Tất cả như giọt nước tràn ly, thổi tắt tất cả những yêu thương của An An. Cuối cùng chuyện gì đến cũng sẽ đến ly hôn là điều dễ hiểu. Một mình An An đơn độc rời đi cùng đứa con đang mang trong mình mà cô chưa nói cho anh biết. Nào ngờ người phụ nữ độc ác đó vẫn không chịu buông tha cho cô. Giây phút mất đi đứa con chưa thành hình của mình, tim An An cũng chết theo. Đau đớn tuyệt vọng và bất lực đến cùng cực, cô tìm đến cái chết. Nhưng số phận lại trớ trêu đùa giỡn sinh mệnh của cô, khi cô cứu được một chàng trai và sau đêm ân ái đó, cô biết mình lại mang thai. Tuy không biết cha đứa trẻ là ai nhưng cô rất vui mừng. Đây giống như món quà mà thượng đế đã gửi cho cô sau khi mất đi đứa trẻ đầu tiên. Tất cả mọi yêu thương quan tâm lo lắng cô đều dồn hết vào Tiểu An nhỏ bé này. Đặc biệt cậu có đôi mắt màu tím rất mê hoặc lòng người. Mấy năm sau cô xin vào làm nhân viên vệ sinh tại một công ty lớn. Khi nhìn thấy ông chủ Lance Corrine của mình, cô thật sự hoảng sợ. Bởi Tiểu An dường như là một bản thu nhỏ của anh, nhất là đôi mắt màu tím kia không thể nhầm lẫn vào đâu được. Rồi cô gặp lại Mục Nham, anh ta muốn bắt mất Tiểu An của cô. Sợ hãi hoảng loạn cô dường như bấu víu vào tất cả mọi thứ để giành đứa trẻ về. Và sự thật được phơi bày, Lance chính là cha Tiểu An. Mọi người đều thật sự khiếp sợ nhưng lại không có cách nào phản bác cả. Cuối cùng những bí mật âm mưu ngày xưa đều được sáng tỏ. Mục Nham muốn níu kéo lại An An để bù đắp những lỗi lầm đã có. Nhưng tất cả đều quá muộn màng rồi. Bởi bên cạnh An An đã có một Lance yêu thương và hết lòng chở che cho cô và Tiểu An D Đáng đời tên nam phụ tự cho mình là nam chính kia. Đọc rv ngang đây hẳn mn sẽ nghĩ rằng nội dung truyện này cũng quá cẩu huyết y như phim truyền hình 8h quá đi. Và nó đúng là như thế luôn đấy ạ v v Nhưng mà, truyện này sẽ không khiến mn ức chế đến ói máu đâu. Nữ chính An An tuy rằng lúc đầu yêu Mục Nham nhưng khi từ bỏ thì cũng rất quyết liệt. Và điểm mình cực thích trong truyện chính là Mục Nham - người cứ ngỡ là nam chính lại chỉ là nam phụ mà thôi. Cuối cùng thì anh ta cũng bị đạp xuống không thương tiếc. Lance Corrine mắt tím mới là chính nhé Thế nên, nếu muốn đọc một câu chuyện kịch tính đầy kích thích như xem phim truyền hình tối thì nên nhảy hố này. Đảm bảo mn sẽ cực thích kiểu sóng to gió lớn, mưa bão bập bùng, hiểu nhầm lung tung như vậy đấy. Văn phong tác giả không phải hay nhất nhưng rất thu hút. Vừa xem vừa muốn ngược thêm nữa mới cảm thấy hả dạ. Nhưng thôi, kết thúc bất ngờ và cái giá mà mỗi người phải trả cho sai lầm của mình vậy là đủ rồi. Mn nếu hứng thú cũng nhảy thử xem sao, không đến mức lật bàn lật ghế chửi rủa tác giả hay nhân vật đâu ạ v v Nội Dung Truyện Nam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài. “Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?” Cô khóc, không cuống cuồng, cũng không gạn hỏi. Âm thầm như tự nói với chính mình. “Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể nào để con của mình là con ngoài giá thú được.” Nam nhân vô tình nói, từ trên cao nhìn xuống gương mặt rơi đầy lệ của nữ nhân, con ngươi đen hiện lên tia do dự, cuối cùng trầm tĩnh lại. Nữ nhân cầm tờ đơn ly hôn trong tay, bị ánh mắt bức bách của nam nhân, bàn tay cô run run, thậm chí, ngay việc cầm chiếc bút cũng khó khăn, viết xuống những dòng chữ ngoằn ngoèo khó coi. Đi ra khỏi cổng lớn, cô chỉ xách theo một chiếc vali nhỏ, tay nhẹ nhàng vỗ về bụng mình,“Thực xin lỗi, cục cưng, là mẹ vô dụng, không làm cho cha con yêu mẹ được.” “Đem con đưa cho tôi.” Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân ôm đứa trẻ đáng yêu ở trong lòng. Toàn thân không ngừng run run. Nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ ở trong lòng, lui về phía sau. Miệng cô không ngừng liên tục nói. “Không phải, nó không phải con anh, nó là của tôi, của tôi.” Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được. Thêm "ethuvien" khi tìm truyện trên google để ủng hộ Editor bạn nhé <3!

đọc truyện tay ôm con tay ôm vợ